Nam Kha Ngạn nheo mắt, nàng ta vung tay phải, một ánh sáng đen nổ trên người Diệp Huyên.
Ầm!
Ánh sáng đen vỡ tan, Diệp Huyên lùi lại mấy bước, nhưng lại không bị sao cả!
Nam Kha Ngạn thấy vậy, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Thể tu?”
Diệp Huyên cười nói: “Vị cô nương này, ta không có ý trở thành kẻ địch của tộc Thiên Ma, chỉ là đi ngang qua, quấy rầy rồi!”
Nói xong, hắn xoay người bước đi.
Hắn đến đây, chỉ muốn xem xem có thể tiêu diệt một vài người hộ đạo không, nhưng hắn không ngờ rằng toàn bộ người hộ đạo ở đây đã bị những Thiên Ma này giết sạch!
Đúng lúc này, Nam Kha Ngạn đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên cười cười: “Ta không có ý muốn trở thành kẻ thù với các ngươi, nhưng nếu ngươi động thủ, thì ta sẽ không khách khí!”
Nghe vậy, Nam Kha Ngạn khẽ nhướn mày: “Không khách khí? Không khách khí như thế nào?”
Diệp Huyên lắc đầu cười.
Hắn phát hiện, đúng như những gì Tiểu Đạo nói, người càng có thực lực thì càng tự phụ!
Nghĩ vậy, Diệp Huyên chợt nhíu mày.
Bản thân hắn chẳng phải cũng vậy sao?
Nhưng vào lúc này, Nam Kha Ngạn đột nhiên biến mất tại chỗ.
Xa xa, Diệp Huyên đánh một quyền ra.
Ầm ầm!
Không gian trước mặt Diệp Huyên đột nhiên nổ tung, Nam Kha Ngạn lùi trở về chỗ cũ, mà Diệp Huyên không nhúc nhích tí nào!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323143/chuong-3645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.