Mẹ kiếp!
Thật là đáng sợ.
Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Sao rồi, không bị thương nghiêm trọng chứ?”
Nói xong nàng ta đang định thu hồi giọt nước suối sinh mệnh kia, thấy thế, Diệp Huyên vội vàng cầm lấy giọt nước suối sinh mệnh ăn vào. Rất nhanh, toàn thân hắn đã khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên: “Lần sau đừng hỏi ta mấy vấn đề kiểu này nữa. Nếu không ta sẽ lại đánh ngươi”.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó cười ngượng: “Ta chỉ tò mò thôi mà”.
Tiểu Đạo lắc đầu: “Nàng ấy là một người không có quy tắc bên trong, ngươi hiểu chưa?”
Diệp Huyên định nói gì đó, Tiểu Đạo cười nói: “Không thảo luận với ngươi nữa. Đúng rồi, ngươi có muốn biết tổng bộ của người hộ đạo không?”
Diệp Huyên nói: “Miễn phí à?”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không nói”.
Nói xong nàng ta xoay người rời đi.
Diệp Huyên: “…”
Đúng lúc này, Tiểu Đạo lại dừng lại, nàng ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Cẩn thận tên đạo sứ kia, hắn ta cũng không nghĩ người khi nãy mạnh như vậy”.
Nói xong, nàng ta đã biến mất.
Diệp Huyên đứng tại chỗ im lặng một lát, sau đó nhìn về phía kiếm Trấn Hồn trong tay: “Tiểu Hồn, ngươi còn cần bao nhiêu linh hồn nữa mới có thể lên cấp lần thứ hai?”
Tiểu Hồn nói: “Không biết nữa. Nhưng càng nhiều càng tốt”.
Diệp Huyên cười cười, sau đó nói: “Được, tới lúc đó nhất định sẽ tìm nhiều cho ngươi”.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323128/chuong-3630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.