Diệp Huyên lắc đầu.
Tiểu Đạo chớp chớp mắt: “Ngươi cho ta khí tím, ta nói cho ngươi”.
Diệp Huyên đen mặt lại: “Tiểu Đạo cô nương, chúng ta chính là bằng hữu đó”.
Tiểu Đạo nhàn nhạt nói: “Giảm 20%, giảm giá cho ngươi 20%”.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ngươi muốn để ta đến hang ổ của người hộ đạo sao?”
Tiểu Đạo cười nói: “Không phải ta muốn ngươi đi, mà là xem ngươi có muốn tự mình đi hay không”.
Diệp Huyên nói: “Nếu ta dẫn theo A La đi, có thể diệt những người hộ đạo kia không?”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Không thể. Ngươi dẫn theo nàng ta đi, nàng ta có thể sống sót trở về, nhưng ngươi tuyệt đối không sống nổi. Nếu ngươi muốn diệt người hộ đạo một cách triệt để, chỉ có đi gọi cô gái váy trắng kia”.
Cô gái váy trắng.
Diệp Huyên lắc đầu.
Hiện tại hắn cũng không biết nàng ấy ở đâu.
Đương nhiên với thực lực của hắn bây giờ, nhất định có thể tìm được nàng ấy. Nhưng vấn đề là tự mình đi tìm nàng ấy làm gì?
Đi bên cạnh nàng ấy nhất định là an toàn.
Nhưng hắn càng muốn dựa vào thực lực của mình hơn.
Không biết bắt đầu từ khi nào, hắn có một loại tình cảm đặc biệt với cô gái váy trắng. Hắn không muốn dựa vào nàng ấy cả đời, càng không muốn trở thành gánh nặng của nàng ấy.
Lúc này, Tiểu Đạo đột nhiên lại nói: “Ngươi có biết vì sao người hộ đạo chỉ phái một tên đạo sử tới tìm ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323126/chuong-3628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.