Diệp Huyên cười nói: “Quá khen! Thật ra thương của ngươi cũng không tồi. Chỉ là sức mạnh của ngươi không đủ”.
Người đàn ông trung niên lắc đầu cười: “Diệp Huyên, ta phải thừa nhận, ta…”
Đúng lúc này, Diệp Huyên bỗng khoát tay áo: “Đừng nói với ta những thứ có hay không nữa. Nào, đánh chết ta đi, xin chết”.
Người đàn ông trung niên híp mắt lại, ông ta nắm chặt cây thương bạc. Một cỗ sức mạnh cường đại ngưng tụ từ trong cơ thể ông ta, cùng lúc đó, con rồng màu bạc trên đỉnh cây trường thương trong tay ông ta đột nhiên rít gào.
Tiếng rồng gầm rung chuyển đất trời.
Vẻ tươi cười trên mặt Diệp Huyên dần biến mất, người đàn ông trung niên này thật sự muốn chết mà.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên nhún người nhảy. Trong không trung, người đàn ông trung niên đâm ra một mũi, phía trên mũi thương, một con rồng màu bạc mang theo mũi nhọn không địch nổi quét qua, đâm thẳng vào Diệp Huyên.
Trong phút chốc, Diệp Huyên cảm nhận được một cỗ sức mạnh cường đại đè lên.
Khóe miệng Diệp Huyên hiện lên một tia dữ tợn, hai tay hắn giơ khiên lên chống: “Ta chắn”.
Mũi nhọn của cây thương cùng với hồn phách Ngân Long trực tiếp đánh lên khiên Tu Di.
Uỳnh uỳnh!
Đột nhiên không gian quanh người Diệp Huyên trở nên xao động giống như thủy triều. Từng luồng sức mạnh cường đại điên cuồng làm rung động khắp bốn phía. Hai tay Diệp Huyên nắm chặt khiên Tu Di, tùy ý quật vào cỗ sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323124/chuong-3626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.