Diệp Huyên hỏi: “Dáng vẻ ban đầu ư?”
Tiểu Đạo cười nói: “Chính là lúc vũ trụ vừa mới được sinh ra”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không biết?”
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên: “Ta biết, lúc đó khi vũ trụ vừa mới sinh ra, vạn vật sinh sôi, linh khí chí ít cũng nhiều hơn bây giờ mấy ngàn lần”.
Ngàn lần!
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyên nhất thời trở nên? ngưng trọng: “Ngàn lần?”
Tiểu Đạo gật đầu: “Đừng cho rằng ta nói khoa trương, ta không phóng đại một chút nào. Khi vũ trụ vừa mới sinh ra không có người tu luyện, không có cướp bóc, vũ trụ sinh trưởng tự nhiên, đẹp vô cùng. Lúc đó Thiên Đạo vẫn đơn thuần, cực kỳ ngây thơ, không biết hiểm ác nhân gian. Sau đó vũ trụ này bắt đầu dần dần xuất hiện thêm các loại sinh linh. Ban đầu vẫn rất tốt, vũ trụ rất náo nhiệt. Thiên Đạo cũng rất vui mừng. Nhưng sau đó, sự việc từ từ trở nên tồi tệ”.
Diệp Huyên nói: “Tranh đấu!”
Tiểu Đạo khẽ gật đầu: “Đúng vậy, sau đó bắt đầu tranh đấu, cướp đoạt, điên cuồng cướp đoạt vũ trụ. Đặc biệt là loài người, sau khi thế giới này xuất hiện loài người, thế giới này lại càng trở nên tồi tệ. Ngay lúc đó rất nhiều loài người thích tranh đấu, còn thích cướp đoạt linh khí, đương nhiên không chỉ có loài người mà còn một vài chủng tộc khác nữa. Ngược lại, sau khi những sinh linh này xuất hiện, linh khí của vũ trụ này càng ngày càng ít đi”.
Nói tới đây, nàng ta nhìn về phía Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323120/chuong-3622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.