Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Có hai người biết, ngươi có thể đi hỏi bọn họ, một là Thiên Đạo, hai là Tiểu Đạo, đi hỏi bọn họ đi!”
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó gật đầu: “Tiền bối, vậy ta xin cáo từ!”
Nói xong, hắn xoay người ngự kiếm biến mất ở chân trời mịt mờ.
Diệp Huyên vừa đi, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện ở chân trời trước mặt Ác Ma Nhạn, hư ảnh đó đưa mắt nhìn xuống Ác Ma Nhạn bên dưới: “Lão tổ ác ma!”
Ác Ma Nhạn cười: “Ngươi là người hộ đạo!”
Hư ảnh gật đầu: “Các hạ, Đạo chủ đã có thông bảo, chúng ta không có ác ý với Ác Ma tộc, nên chuyện của chúng ta với thiếu niên kia cũng mong các hạ đừng nhúng tay vào!”
Ác Ma Nhạn cười khẽ: “Thật tò mò, các ngươi thật sự cho rằng hắn có thể ngăn được Ngũ Duy Kiếp ư?”
Hư ảnh kia im lặng.
Ác Ma Nhạn cười nói: “Các ngươi yên tâm, chúng ta chỉ kết một thiện duyên với hắn, chỉ thế mà thôi!”
Hư ảnh thi lễ: “Là chúng ta nghĩ nhiều rồi!”
Nói xong, gã dần trở nên hư ảo.
Mà lúc này, Ác Ma Nhạn lại nói: “Ta còn tưởng Đạo chủ của các ngươi đã chết rồi!”
Hư ảnh đáp: “Đạo chủ vẫn luôn còn sống!”
Ác Ma Nhạn cười nói: “Thiếu niên kia thật sự không đơn giản, các ngươi đừng để lật thuyền trong mương!”
Hư ảnh nói: “Chúng ta biết hắn không đơn giản, nhưng vậy thì sao chứ?”
Ác Ma Nhạn giơ ngón tay cái với gã:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323116/chuong-3618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.