Ác Ma Nhạn quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên vội nói: “Đừng đừng, ta không đánh lại Thiên Đạo gì đó đâu, thật đấy, người đừng đặt hy vọng vào ta!”
Đánh với Thiên Đạo tối cao?
Hắn cũng đâu có điên!
Người phụ nữ kia làm Ác Ma tộc và Thần Linh tộc biến thành thế này, mình đi đối đầu với nàng ta không phải là tự tìm đường chết sao?”
Thần Đế cũng nhìn về phía Diệp Huyên, khi nhìn thấy hắn, Thần Đế hơi nhíu mày: “Hắn sao?”
Ác Ma Nhạn chợt hỏi: “Ngươi cảm nhận được không?”
Thần Đế gật đầu: “Cảm nhận được!”
Ác Ma Nhạn cười: “Ngươi thấy sao?”
Thần Đế im lặng.
Lúc này, Diệp Huyên chợt lên tiếng: “Hai vị tiền bối, chuyện của các người với Thiên Đạo không liên quan đến ta đâu!”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, ra vẻ đáng thương: “Ngươi biết không, nếu Thiên Đạo kia nhằm vào chúng ta một lần nữa, chúng ta sẽ bị nàng ta chơi chết đấy, ngươi nhẫn tâm nhìn chúng ta bị hại chết sao?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, các người đều sợ bị nàng giết chết, chẳng lẽ ta không sợ sao?”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Ngươi không sợ đâu!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chẳng lẽ Thiên Đạo thích trai đẹp?”
Ác Ma Nhạn cười ha ha: “Ranh con này, ngươi thú vị thật đấy, còn dám trêu cả Thiên Đạo, ngươi đúng là quá to gan!”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Tiền bối, ta không muốn tham gia vào chuyện của các người!”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Chúng ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323106/chuong-3608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.