Diệp Huyên do dự một hồi rồi lại đi đến trước pho tượng, thấy nó chỉ còn lại cái đầu.
Hắn quan sát nó hồi lâu rồi hỏi: “Tiền bối?"
Một giọng nói truyền ra từ cái đầu: “Trên người ngươi có khí tức ác ma”.
Diệp Huyên đanh mặt, xem ra giọng nói này chính là thần linh.
Hắn cười: “Tiền bối, bây giờ đã không còn là thời kỳ cổ đại nữa rồi”.
Thần linh im lặng, hắn tiếp lời: “Tiền bối có truyền thừa gì không?"
Tầng chín bỗng lên tiếng: “Ngươi nói khéo một tí được không?"
Diệp Huyên nghiêm mặt: “Khéo làm quái gì, muốn thì cứ hỏi thẳng thôi”.
"Da mặt ngươi còn dày hơn cả cô gái váy trắng nữa đấy.'
Diệp Huyên: “...”
Thần linh kia bỗng nói: “Trên người ngươi có khí tức của ác ma. Con người, ngươi đã tiếp xúc với ác ma ư?"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ta là người tốt, siêu siêu tốt”.
Thần linh im lặng một hồi rồi nói: “Ngươi đi đi”.
Diệp Huyên cân nhắc một phen rồi nói: “Tiền bối xem ta này, người sẽ không gặp ai tốt hơn nữa đâu. Nếu người có truyền thừa hay bảo vật gì đó thì ta là lựa chọn tốt nhất đấy!"
Tầng chín: “...”
Thần linh: “Con người, ta không có truyền thừa, cũng chẳng có bảo vật. Ta không hợp với ngươi, ngươi có thể đến chỗ khác tìm xem”.
Diệp Huyên nghiêm mặt: “Ta nghĩ tiền bối có thể cân nhắc lại xem. Ta là người cực tốt luôn, nếu tiền bối truyền lại cho ta, ta có thể phát huy nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323091/chuong-3593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.