Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "Tiểu Đạo cô nương, cô nên lấy đức thu phục người!"
"Lấy đức thu phục người?"
Tiểu Đạo cười ha ha: "Đúng, chúng ta nên dùng tấm lòng bao la để cảm hóa ông ta!"
Nói xong, nàng ta nhìn ông chủ nọ: "Ta cảm thấy ông nên biết điều một chút".
Ông chủ cười cười, sau đó bảo: "Cô nương, ta nói rồi mà, cô có thể lấy một món bất kì ở trong cửa hàng này!"
"Ban nãy ông không nói như thế!"
Ông chủ nhìn Tiểu Đạo: "Ta hối hận rồi!"
Tiểu Đạo đột nhiên tát một cái.
Ầm!
Thoáng chốc, ông chủ kia chưa kịp trở tay đã bị đánh bay ra ngoài, không chỉ vậy, cửa hàng nhỏ của ông ta cũng lập tức hóa thành tro bụi.
Tích tắc ấy, vô số người trên cầu đều dồn dập đưa mắt sang đây.
Động tay động chân ở nơi này là một hành động không sáng suốt lắm.
Bởi vì người ở nơi này chắc chắn không phải hạng tầm thường, hơn nữa chỗ này cũng có trật tự riêng.
Khoảnh khắc thấy Tiểu Đạo ra tay, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức nghiêm lại.
Thực lực của Tiểu Đạo mạnh đến đâu?
Đây cũng là một điều bí ẩn!
Hắn chỉ biết là rất mạnh!
Phía xa xa, thân thể ông chủ kia đã bị Tiểu Đạo tát một cái đã nát bấy.
Bây giờ ông ta đã biết mình lỡ chọc phải người không nên chọc rồi.
Ông chủ chỉ còn lại dạng linh hồn nhìn Tiểu Đạo, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "Cô nương, ta chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323053/chuong-3555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.