Tiểu Đạo lắc đầu, quay lại nói với Hách Liên Viêm: “Năm ấy ta đã dặn ngươi phải quản lý hậu duệ của mình cho tốt, bằng không Phù Đồ cổ tộc e rằng sẽ gặp phải kiếp nạn. Nhưng ta không ngờ kiếp nạn này lại có liên hệ đến ta”.
Hách Liên Viêm hạ giọng: “Chuyện này là lỗi của Phù Đồ cổ tộc ta”.
Vào khoảnh khắc nhìn thấy Bất Bại A La, ông ta bèn quyết đoán nhận sai.
Bởi vì đừng nói Phù Đồ cổ tộc hiện nay, cho dù là bọn họ ở thời kỳ đỉnh cao nhất cũng chẳng là cái đinh gì trước mặt nàng ta.
Không sinh ra ở Hàn Võ Kỷ, không biết Bất Bại A La kinh khủng đến nhường nào.
Bỗng Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không thể ngăn cản hắn tiêu diệt Phù Đồ cổ tộc của ngươi được, vì nếu làm vậy, mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn”.
Hách Liên Viêm do dự một phen: “Tiểu Đạo cô nương, hắn rốt cuộc là ai?"
Tiểu Đạo lãnh đạm đáp: “Không phải việc ngươi nên bận tâm. Trước kia khi ngươi bước ra, nếu không nói câu ấy thì vẫn còn cách cứu vãn, nhưng bây giờ đã hết rồi”.
Thấy nàng ta dợm bước đi, Hách Liên Viêm vội nói: “Tiểu Đạo cô nương, xin hãy nể giao tình trước kia, để Phù Đồ cổ tộc ta...”
Tiểu Đạo quay lại, chỉ vào Hách Liên Thiên, Hách Liên Chiến và Hách Liên Viêm: “Ba người các ngươi chết, những người còn lại của Phù Đồ cổ tộc sống”.
Những người khác nghe vậy đều ngây ngẩn, ba người Hách Liên Thiên cũng không ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323033/chuong-3535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.