Dứt lời, hắn lập tức xông lên, thấy cảnh này, mí mắt Tiết La giật giật, lão ta lập tức đứng ở chỗ bên cạnh Mạc Thiên, sau đó dẫn theo Mạc Thiên biến mất.
Trốn rồi!
Rõ ràng lão ta không muốn đánh nhau với Diệp Huyên nữa!
Diệp Huyên quay đầu nhìn Tống Thành: “Phù Đồ cổ tộc này ở đâu?”
Nghe vậy, Tống Thành ngạc nhiên: “Tiểu hữu, đây không phải chuyện đùa đâu, chúng ta vẫn nên đợi Tiểu Đạo cô nương trở về rồi tính, cậu thấy sao?”
Diệp Huyên nhìn chằm chằm Tống Thành: “Phù Đồ cổ tộc ở đâu?”
Tống Thành do dự một lát, sau đó chỉ về hướng bên phải: “Cách đây mấy nghìn trượng!”
Diệp Huyên xoay người đi tới trước mặt Trương Văn Tú, Trương Văn Tú lắc đầu: “Bỏ đi!”
Diệp Huyên giận dữ nói: “Người phụ nữa của ông đây bị người ta đánh thành thế này, nếu ông đây bỏ qua thì ông còn cần hai cái trứng làm gì? Nên cắt đi cho xong!”
Bỏ qua?
Đương nhiên không thể bỏ qua như thế rồi!
Lần này, Diệp Huyên thật sự nổi giận rồi.
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Tống Thành: “Tiền bối, phiền ông dẫn nàng ấy đến hiệu cầm đồ Thiên Đạo!”
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Lúc này, Tống Thành vội vàng chặn Diệp Huyên lại: “Tiểu hữu, cậu tuyệt đối đừng kích động, Phù Đồ cổ tộc này cũng không phải một thế lực bình thường, cậu đi như vậy thật sự rất mạo hiểm! Vẫn nên đợi Tiểu Đạo cô nương quay lại rồi tính, cậu thấy sao?”
Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323023/chuong-3525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.