Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn sang, các đó không xa có một pháo đài cao, trên pháo đài cao đó có một đại trận phù văn to lớn, đại trận phù văn này giống như một vòng tròn lơ lửng bên trên pháo đài cao.
Nhìn thấy đại trận phù văn này, Diệp Huyên khẽ nhíu mày.
Phù văn này vô cùng huyền ảo, rất khác với Phù Văn Đại Đạo mà hiện tại hắn đang tiếp xúc.
Phù văn thời kỳ Cổ đại đã phát triển như thế nào rồi sao?
Lúc này, một thanh niên chợt xuất hiện trước mặt Thánh Liêm và Diệp Huyên, người thanh niên liếc nhìn Diệp Huyên khẽ nhíu mày, sau đó hắn ta nhìn Thánh Liêm: “Thánh Liêm điện hạ, hắn là?”
Thánh Liêm nói: “Đến giúp đỡ!”
Giúp đỡ!
Thanh niên chợt sững người, sau đó nhìn Diệp Huyên, hắn ta quan sát Diệp Huyên rồi nói: “Thánh Liêm điện hạ, người đang đùa sao?”
Thánh Liêm chợt nói: “Tránh ra!”
Thanh niên trầm giọng nói: “Người biết là người ngoài không thể đi vào Thánh Bảo!”
Đột nhiên Diệp Huyên bật cười.
Thanh niên chợt nhìn sang Diệp Huyên, lạnh giọng nói: “Rất buồn cười?”
Diệp Huyên bước ra nâng tay đánh ra một bạt tai, thanh niên kia chưa kịp phản ứng cả người đã lập tức bay ra ngoài.
Diệp Huyên nhìn Thánh Liêm, đang định nói thì Thánh Liêm bỗng cất lời: “Đánh hay!”
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi không tức giận?”
Thánh Liêm lắc đầu: “Đáng đánh!”
Ngay lúc đó, thanh niên kia ở phía xa bỗng nhiên đứng dậy từ mặt đất, hắn ta ngây người một lúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322991/chuong-3493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.