Trong chớp nhoáng này, Diệp Huyên đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng cường đại đang tràn vào đầu mình.
Hắn cũng khẽ nhắm mắt, chỉ một thoáng đã nghe thấy vô số tiếng hô hào dữ dội truyền đến từ bốn phía: “A La! A La! A La…”
Những tiếng hô kia tựa như sóng triều, hết đợt này đến đợt khác, rung chuyển cả trời đất.
Trong những tiếng hô đó còn xen lẫn cả cảm giác phấn khích, bầu không khí ngập tràn vẻ cuồng nhiệt, kích động và cả kính sợ.
A La?
Diệp Huyên nhíu mày, hắn là A La sao?
Nhưng A La là nữ cơ mà?
Hay kiếp trước hắn chính là A La?
Không đúng!
Dường như nghĩ tới gì đó, Diệp Huyên lập tức biến sắc, hắn bỗng nhiên mở trừng mắt ra, quay sang nhìn Tiểu Phạn bên cạnh mình, giọng run run: “Tiền bối… Tiểu Phạn, Tiểu Phạn không phải là A La gì đó đấy chứ?”
Tầng chín trầm giọng: “Rất có thể!”
Diệp Huyên trầm mặc.
A La bất bại…
Diệp Huyên nhíu mày: “Thứ mà A La bất bại trong truyền thuyết cầm chính là kiếm Vĩnh Sinh!”
Dứt lời, hắn nhìn thanh kiếm sắt gỉ trong tay Tiểu Phạn: “Kiếm này là kiếm Vĩnh Sinh?”
Tiểu Phạn đột nhiên kéo tay Diệp Huyên đi sâu vào trong hoàng cung.
Cô bé nhìn cả hoàng cung này, trong mắt lộ rõ vẻ hoang mang mờ mịt.
Diệp Huyên lẳng lặng đi theo Tiểu Phạn. Cứ thế, Tiểu Phạn đã dẫn Diệp Huyên đi tới trước chính điện của hoàng cung. Ở ngay cửa chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322966/chuong-3468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.