Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên, cười bảo: “Ăn những loài ác thú có cấp bậc cao hơn nó. Theo ta được biết, trong vũ trụ mênh mông rộng lớn này, chỉ có hai loài ác thú mạnh hơn nó mà thôi, một trong số đó chính là Ác Lai xếp thứ nhất, loài thú này chính là thiên địa đệ nhất ác thú…”
Nói tới đây, có vẻ nàng nghĩ tới điều gì, thế nên thoáng ngừng một lát, sau đó mới bảo: “Ở cái thời đại kia, nó chính là loài ác thú đứng đầu. Nếu như thú Chiến Thiên ăn được nó, à mà cũng chẳng cần ăn, chỉ cần uống một chút máu của nó thôi là đã có thể trưởng thành được rồi”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chẳng phải cô nói thú Chiến Thiên xếp thứ hai hay sao? Vậy còn một loài ác thú nữa đâu?”
Tiểu Đạo nói khẽ: “Loại ác thú còn lại không sống cùng một thời đại với thú Chiến Thiên”.
Diệp Huyên hỏi: “Thực lực thế nào?”
Tiểu Đạo cười bảo: “Vấn đề này à, phải trả tiền!”
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Đạo mỉm cười: “Ba cách trên đều cực kỳ khó khăn, thế nên chỉ e nhóc con này khó mà trưởng thành được!”
Diệp Huyên nhún vai: “Không sao, cứ coi như mua vật cưng cho Tiểu Linh Nhi đi vậy!”
Tiểu Đạo cười cười, sau đó nói: “Ta thực hiện đổi chác với ngươi chút nhé, thấy sao?”
Đổi chác?
Diệp Huyên thoáng kinh ngạc: “Đổi chác gì cơ?”
Tiểu Đạo cười bảo: “Ta dẫn ngươi tới chỗ này. Đó là một di tích trước kia, chắc chắn sẽ cho ngươi rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322958/chuong-3460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.