Đúng lúc này, trong thanh kiếm đột nhiên hiện ra một cô gái, cô gái mặc váy trắng, mặt không chút biểu cảm, hai tay chắp phía sau, trên đầu ngón tay phải, hai sợi thể khí một trắng một đen đang chậm rãi quấn xung quanh.
Cô gái váy trắng nhìn Diệp Huyên: “Giết sạch?”
Diệp Huyên: “...”
Mà lúc này, cách đó không xa người đàn ông trung niên cười cười, hắn dang hai tay ra: “Đến đây, cầu giết!”
....
Cầu giết!
Trên không trung, cô gái váy trắng hơi xoay đầu, nhìn về phía người đàn ông trung niên kia.
Mà lúc này, giọng nói của tầng chín đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Đồ ngu này! Được sống không tốt sao?”
Cô gái váy trắng nhìn người đàn ông trung niên, hắn ta cười ha ha: “Các hạ không phải muốn giết sạch bọn ta sao? Còn ngây ra đó làm gì? Vì sao..”.
Cô gái váy trắng đột nhiên mở lòng bàn tay, một tia kiếm quang bay ra từ trong bàn tay nàng.
Bay ra một tia kiếm quang yên bình!
Kiếm quang này mang đến cho người ta cảm giác đầu tiên chính là rất bình thường!
Mà ở phía xa Tiểu Đạo khẽ nheo mắt lại, trong đôi mắt nàng ta hiện lên một chút nghiêm nghị hiếm thấy.
Xa xa, khi người đàn ông trung niên nhìn thấy kiếm này, sắc mặt ông ta cũng lập tức trở nên nghiêm túc, hắn ta không cảm nhận được lực lượng của tia kiếm quang này, cũng bởi vì như thế, hắn ta mới ngưng trọng!
Không dám sơ ý!
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322950/chuong-3452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.