Diệp Huyên không hiểu: “Khí tím căn nguyên?”
Tiểu Đạo cười nói: “Chính là nguồn gốc của khí tím này”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Cái này ta không thể cho ngươi được!”
Tiểu Đạo khẽ cười: “Vậy hết cách rồi”.
Diệp Huyên hỏi: “Thiên Mệnh, là tên của cô bé sao?”
Tiểu Đạo lắc đầu: “Không phải, chỉ là người khác gọi nàng ta như vậy thôi!”
Diệp Huyên lại hỏi: “Tại sao lại gọi cô bé là Thiên Mệnh?”
Tiểu Đạo khẽ chớp mắt: “Đưa tiền! Ít nhất cũng phải một vạn luồng khí tím!”
Một vạn!
Hắn khẽ nhếch miệng, không phải cô gái này muốn tiền đến phát điên rồi chứ!
Lúc này, Tiểu Đạo lại nói: “Thật ra, ta không kiến nghị ngươi nghe ngóng dạng người cấp bậc như nàng ta, bởi vì giá cả của ta sẽ rất rất cao. Ngươi cũng đừng hỏi ta những vấn đề khác, những vấn đề ta trả lời đều phải thu phí cả”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Tiểu Đạo cô nương, ta rất nghèo!”
Tiểu Đạo chớp chớp mắt: “Không, ngươi không nghèo, bảo vật trên người ngươi rất nhiều, ta đều thấy được!”
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Đạo quay người nhìn Diêm Điện kia, hai tay nàng ta chắp sau lưng, trông khá hoạt bát thoải mái: “Diêm Điện này, rất mạnh, không phải là thứ mà ngươi bây giờ có thể chống lại. Bây giờ nếu ngươi muốn đi vào, thì chắc chắn sẽ chết! Cho dù tên nhóc trong người ngươi kia giúp đỡ, ngươi cũng không có khả năng sống sót!”
Diệp Huyên nhìn Tiểu Đạo: “Ngươi biết hắn?”
Tiểu Đạp gật đầu: “Chỉ cần ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322942/chuong-3444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.