Trên đường đi, Diệp Huyên và bà lão đi chầm chậm.
Xung quanh rất yên tĩnh.
Trên đường, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Tiền bối, tại sao trong thành không có người vậy?”
Bà lão nói: “Ngươi đến chưa đúng lúc, nơi này chỉ có canh ba nửa đêm mới có người, bình thường đều không có ai cả!”
Diệp Huyên nhìn bà lão: “Tại sao?”
Bà lão do dự một lát rồi đáp: “Do một vài nguyên do đặc biệt!”
“Ồ…”
Diệp Huyên gật đầu, sau lại nói: “Tiền bối, người có biết Ngũ Duy Kiếp không?”
Nghe thấy vậy mắt bà lão khẽ giật, bà ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cũng biết Ngũ Duy Kiếp?”
Diệp Huyên gật đầu: “Biết chứ! sư phụ ta đã từng nói với ta!”
Bà lão trầm giọng: “Sư phụ ngươi nói thế nào?”
Diệp Huyên nói: “Sư phụ ta nói nàng ấy muốn chống lại Ngũ Duy Kiếp, bảo ta tự mình chăm sóc bản thân, tiền bối, sư phụ ta không thắng được Ngũ Duy Kiếp sao?”
Bà lão chần chừ rồi nói: “Sợ rằng có chút khó khăn!”
Diệp Huyên nói: “Đại ca ta và cả huynh đệ ta cũng sẽ giúp đỡ sư phụ ta!”
Ba vị chủ nhân Phàm Kiếm!
Bà lão ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta không biết!”
Diệp Huyên đang định nói thì lúc đó, một ông lão lưng còng đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Nhìn thấy ông lão còng lưng này, Diệp Huyên cũng sững người, sau đó nhìn sang bà lão.
Ông lão lưng còng nhìn bà lão, cười lạnh một tiếng: “Cửu Âm, bà vượt giới rồi!”
Bà lão tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322937/chuong-3439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.