Tay phải Đế Quân đột nhiên hóa thành một cái móng vuốt, sau đó vung móng ra vồ lấy một đường.
Ầm!
Móng vuốt của gã lập tức bắt được thanh kiếm kia!
Gã bỗng dùng sức, muốn bẻ gãy thanh kiếm kia, nhưng gã không ngờ rằng thanh kiếm lại không chút tổn hại nào, ngược lại còn làm móng vuốt của gã rách ra một vết dài!
Đế Quân khẽ nhíu mày, đúng lúc này, Diệp Huyên lại xuất hiện sau lưng gã, Đế Quân vội xoay người vung móng vuốt nhắm vào bụng của Diệp Huyên, tốc độ của gã nhanh hơn kiếm của Diệp Huyên, nên khi kiếm còn chưa chém xuống đầu gã thì móng vuốt của gã đã chộp được vào bụng của Diệp Huyên.
Oành!
Diệp Huyên lập tức bị hất bay ra ngoài, thế nhưng trong nháy mắt khi hắn bị đẩy ra đó, kiếm của hắn đã chạm vào được giữa hàng mày của Đế Quân, nơi đó lập tức bị kiếm Thiên Tru cứa ra một vết thương.
Đế Quân khẽ sờ lên trán mình, một giọt máu tươi lăn xuống theo đầu ngón tay gã.
Đế Quân híp mắt lại, gã nhìn Diệp Huyên ở phía xa xa: "Nhân loại, ngươi thành công chọc giận ta rồi đấy!"
Nói xong, gã đột nhiên gào lên.
Ầm!
Không gian xung quanh mấy vạn dặm lập tức nứt toác, núi non lũ lượt đổ nát!
Tiểu Phạn đang định ra tay thì đúng lúc này, Đế Quân đột nhiên quay đầu lại gào thét: "Cản Thiên Mạch giả lại giúp ta!"
Gã vừa dứt lời, một tiếng cười quái dị đột nhiên vang lên: "Khà khà, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322905/chuong-3407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.