Diệp Huyên nói: “Tiền bối, thật ra ta rất muốn biết thực lực chân chính của người”.
Tầng chín nói: “Không cần hỏi, chính là vô địch đấy!”
Diệp Huyên: “…”
Lần này, Diệp Huyên không đi bộ nữa, vì nơi đó quá xa.
Hắn mang theo Tiểu Phạn cùng ngự kiếm phi hành, chẳng mấy chốc, hắn cảm nhận được một hơi thở dị thú mạnh mẽ đánh về phía hắn và Tiểu Phạn, Diệp Huyên vội nói: “Thiên Mạch giả đi qua, mong nể mặt một chút!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Tiểu Phạn, Tiểu Phạn chớp mắt, nâng thiết kiếm gỉ sét trong tay lên.
Sau một thoáng im lặng, hơi thở mạnh mẽ ở phía xa lặng lẽ rút đi.
Có hiệu quả!
Lúc này, giọng nói của tầng chín vang lên: “Thế mà cũng được à…”
Diệp Huyên cười to, không thể không nói, Tiểu Phạn thật sự rất có mặt mũi!
Diệp Huyên và Tiểu Phạn tăng tốc đến núi Chương Vĩ.
Trên đường đi, dù có gặp một vài dị thú mạnh mẽ, nhưng lần nào cũng chỉ cần đưa Tiểu Phạn ra, những dị thú kia đều sẽ tự động rút lui!
Thật ra không chỉ vì Tiểu Phạn là Thiên Mạch giả, mà còn vì thực lực của cô bé nữa. Thực lực của cô bé quá mạnh mẽ, những dị thú này không muốn giao thủ với cô bé, cộng thêm thân phận của cô bé, cho nên bọn chúng đều rất nể mặt.
Cứ thế khoảng nửa canh giờ sau, Diệp Huyên và Tiểu Phạn đi tới phạm vi núi Chương Vĩ, hai người họ vừa đặt chân đến núi Chương Vĩ, một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322881/chuong-3383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.