Diệp Huyên hơi do dự, sau đó hắn đưa cô bé vào tháp Giới Ngục, nhưng khi tiến vào tháp Giới Ngục, hắn lập tức sửng sốt.
Vì hắn đã đi vào, nhưng cô bé kia thì không!
Chuyện gì đang diễn ra vậy?
Diệp Huyên rời khỏi tháp Giới Ngục, lúc này, cô bé vẫn còn ở trước mặt hắn, cô bé nhìn hắn với vẻ khó hiểu.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ngươi không muốn đi vào à?”
Cô bé chớp mắt, không nói gì.
Diệp Huyên đang muốn nói chuyện thì lúc này, Liên Thiển chợt cất lời: “Cô bé không thể vào!”
Không thể vào?
Diệp Huyên hơi nhíu mày: “Tại sao?”
Liên Thiển mỉa mai: “Có phải ngươi nghĩ không có cái gì mà ta không biết không?”
Diệp Huyên cười mỉa, rõ ràng Liên Thiển cũng không biết.
Diệp Huyên nhìn xung quanh, có lẽ nơi này có gì đó kỳ lạ!
Diệp Huyên cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn mở lòng bàn tay, lấy một đồng quần áo ra, quần áo này đều là đồ Diệp Liên từng mặc, hắn không nỡ vứt đi.
Diệp Huyên nhìn về phía cô bé, cười nói: “Ta gội đầu giúp ngươi!”
Nói xong, hắn bảo cô bé cúi đầu xuống, sau đó bắt đầu gội đầu cho cô bé, cũng không biết đã bao lâu rồi cô bé không gội đầu, đa số tóc của cô bé đều bết dính lại với nhau.
Chẳng mấy chốc Diệp Huyên đã gội sạch đầu xong, sau đó cắt tỉa sơ qua, thắt đuôi sam cho cô bé, hắn luôn rất thạo chuyện này, vì trước kia từng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322834/chuong-3336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.