Trong ánh mắt kinh ngạc của Diệp Huyên, ngọn núi cao gần ngàn trượng kia trực tiếp biến thành bột mịn.
Rung chuyển đất trời!
Đầu Diệp Huyên một mảnh trống rỗng.
Đây là thứ quái vật gì thế?
Cảnh tượng trước mắt làm cho hắn chấn động.
Lúc này, tầng chín bỗng nói khẽ: “Đúng là một con tinh tinh lợi hại”.
Diệp Huyên gật đầu, trong lòng vô cùng chấn động, sức mạnh của con vượn khổng lồ này thật đáng sợ. Cho dù là xác sống của Phệ Linh Tộc cũng không phải đối thủ của con vượn khổng lồ này.
Đúng lúc này, ở phía chân trời xa xa, một âm thanh xé rách sắc nhọn vang lên.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, ở phía cuối chân trời, một con chim lớn che khuất bầu trời đột nhiên bay tới, đôi cánh của nó khuấy động không gian, vô số ngọn núi lớn đã sụp đổ. Khi nó bay tới đỉnh đầu Diệp Huyên, trước mắt Diệp Huyên bỗng tối sầm lại.
Che khuất bầu trời!
Yết hầu của Diệp Huyên co rút lên xuống: “Thật là một con chim khổng lồ”.
Tầng chín đột nhiên nói: “Đó là đại bàng, không phải chim”.
“Đại bàng?”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Tiền bối, đó là sinh vật gì?”
Tầng chín nói: “Là sinh vật trong truyền thuyết, bên trong kỳ thư “Dị Thú Kinh” có ghi chép lại, Bắc Minh có một con cá tên là Côn. Côn rất to, không biết dài mấy ngàn dặm, hóa thành chim, tên gọi là Bàng. Cũng không biết lưng của Bàng dài mấy ngàn dặm. Sải cánh bay mạnh mẽ, đôi cánh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322814/chuong-3316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.