Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Ta sợ rằng Phệ Linh tộc sẽ đánh phủ đầu trước!”
Nói rồi, nàng ta điểm một ngón tay, một hòn đá lớn bằng nắm tay chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Đây là đá Truyền Tống Không Gian, nếu ngươi gặp nguy thì cứ kích hoạt đá này, ta và Văn Tú sẽ nhanh chóng tìm đến”.
Diệp Huyên không từ chối, nhận lấy đá không gian kia, nói: “Ba vị, xin cáo từ!”
Nói xong, hắn dẫn Diệp Liên biến mất nơi chân trời mênh mông.
Tàn Nữ vẫn ở đây, nhìn nữ phu tử: “Ngươi không nói lý với Phệ Linh tộc sao?”
Nữ phu tử cười nói: “Nói lý phải chia theo người, có vài người không thể nói đạo lý được, mà phải dùng nắm đấm”.
Tàn Nữ nhẹ giọng nói: “Nếu tiên sinh vẫn còn đây, cục diện hôm nay chắc chắn sẽ không biến thành như vậy!”
Nữ phu tử trầm mặc.
Lúc này, Trương Văn Tú nhìn nữ phu tử: “Có phải ngươi biết gì không?”
Nữ phu tử lắc đầu: “Với thực lực của tiên sinh, thế gian này không ai có thể giết được hắn, mà hắn biến mất, thì chỉ có một lời giải thích, là tự hắn lựa chọn biến mất. Mà nếu hắn đã làm như vậy nhất định có thâm ý của hắn”.
Trương Văn Tú trầm giọng nói: “Rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
Nữ phu tử nhẹ giọng nói: “Có lẽ, hắn muốn cứu thế giới này”.
Nghe vậy, hai cô gái đều nhìn nữ phu tử.
Phệ Linh tộc.
Trong một gian đại điện, Nguyên Thiên tĩnh lặng ngồi đó, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322768/chuong-3270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.