Người đàn ông trung niên khẽ cười nói: “Bởi vì tuy rằng lúc ấy sống sót, nhưng linh hồn của bọn ta đều cực kỳ suy yếu, trong những năm tháng dài đằng đẵng này, bọn ta đều tu dưỡng linh hồn của mình. Mặc dù đã đợi lâu như thế, nhưng mà vẫn may, kết cục là tốt! Cơ thể của ngươi rất tốt, vừa hay thích hợp với ta”.
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Phù Văn Tông của ngươi có bao nhiêu linh hồn may mắn sống sót?”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Khoảng hơn ba mươi người!”
Hơn ba mươi người!
Nói cách khác, có hơn ba mươi linh hồn!
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi!”
Người đàn ông trung cười nói: “Ngươi rất điềm tĩnh, tính cách không tồi”.
Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông trung niên: “Tiền bối, ngươi có chắc là muốn đoạt xác ta không?”
Người đàn ông trung niên híp mắt lại: “Thế nào, ngươi muốn nói ngươi còn quân át chủ bài nào chưa lật sao?”
Diệp Huyên cười cười, ngay sau đó, hắn vung tay phải lên, kiếm Trấn Hồn bay ra.
Khi nhìn thấy kiếm Trấn Hồn, sắc mặt người đàn ông trung niên đột ngột thay đổi: “Kiếm này!”
Nói xong, gã ta lập tức đánh một quyền ra, một lực lượng linh hồn mạnh mẽ tựa như sóng triều tuôn về phía kiếm Trấn Hồn, nhưng mà, lực lượng linh hồn này mới vừa tiếp xúc kiếm Trấn Hồn đã liền bị kiếm Trấn Hồn hấp thu!
Nhìn thấy cảnh này, người đàn ông trung niên hoảng hốt, gã ta vội vàng nói: “Tiểu hữu, đây là một sự hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322718/chuong-3220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.