Trương Văn Tú bỗng tát một cái xuống đầu Diệp Huyên.
Bốp!
Tiếng vang rất lớn!
Diệp Huyên có chút ngu người: "Chẳng lẽ không phải dùng âm dương điều hòa lại à?"
Trương Văn Tú nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên: "Ngươi có tin ta cắt của ngươi không?"
Diệp Huyên bỗng dưng thấy hông mình lành lạnh, khỏi nghĩ, người phụ nữ này chắc chắn sẽ làm vậy!
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "Văn Tú cô nương, rốt cuộc cô muốn gì, cứ nói thẳng ra đi!"
Trương Văn Tú hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, sau đó nói: "Máu của ta đang sôi sục, muốn trấn áp chúng chỉ có một cách thôi, chính là tìm một huyết mạch còn mạnh hơn chúng để trấn áp lại!"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Văn Tú cô nương, ý cô là huyết mạch của ta còn mạnh hơn cô?"
Trương Văn Tú gật đầu: "Ta không biết lai lịch huyết mạch của ngươi là gì, thế nhưng ta có thể cảm giác được nó mạnh hơn huyết mạch của ta, vì vậy ta cần ngươi giúp ta trấn áp chúng lại!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nếu ta thôi thúc huyết mạch của mình thì ta cũng không khống chế được nó đâu, nguy hiểm lắm!"
Trương Văn Tú lắc đầu: "Không cần thôi thúc đâu, chỉ mượn thôi!"
Diệp Huyên đang định hỏi lại thì lúc này, hắn phát hiện toàn thân Trương Văn Tú đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa nhàn nhạt, ngọn lửa ấy bọc kín cơ thể Trương Văn Tú, trông nàng ta như đang bốc cháy, vô cùng đáng sợ.
Lúc này đây, hắn biết vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322695/chuong-3197.html