Lý Niệm Sinh không nhìn Lý Cuồng Sinh mà nhìn về phía Lê Tiến Võ cách đó không xa: "Lê huynh, huynh nên biết cho dù chúng ta có một trăm lá gan thì cũng không dám chiếm riêng bảo vật kia, hơn nữa nếu muốn độc chiếm thì đã không thông báo cho huynh biết!"
Lê Tiến Võ nói: "Vậy các ngươi cho ta một lời giải thích đi".
Lý Niệm Sinh gật đầu: "Tất nhiên rồi!"
Nói xong, lão ta nhìn Lý Cuồng Sinh: "Giải thích đi?"
Lý Cuồng Sinh trầm giọng nói: "Vừa nãy nó vẫn còn ở trong nhẫn chứa đồ của ta, nhưng khi Lê trưởng lão đến đây thì nó bỗng dưng biến đi đâu mất!"
Quân Vô Tiện ở bên cạnh cười gằn: "Bỗng dưng biến mất? Ngươi không thể bịa ra lí do nào dễ tin hơn được à?"
Lý Cuồng Sinh trầm giọng nói: "Ta cảm thấy có người muốn hãm hại Ma Đô".
Lúc này Quân Vô Tiện lắc đầu: "Ta cảm thấy là Ma Đô ngươi nghĩ bọn ta ngu thì có".
Nói xong, ông ta nhìn Lê Tiến Võ: "Lê trưởng lão, chúng ta có thể làm chứng, bảo vật kia đang ở trong tay Lý Cuồng Sinh. Theo ta thấy, nhà họ Lý bọn họ muốn độc chiếm một mình, Lê trưởng lão, ta kiến nghị nên diệt trừ Ma Đô!"
"Quân Vô Tiện!"
Lý Cuồng Sinh nhìn chằm chằm vào Quân Vô Tiện: "Ngươi muốn diệt nhà họ Lý ta đến vậy à, sao thế, nhà họ Lý chết thì ngươi được lợi?"
Quân Vô Tiện cười nói: "Lý Cuồng Sinh, lúc trước ngươi đã nói gì với bọn ta? Thần vật cỡ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/322447/chuong-2949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.