Đã biết!
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chưa biết thì sao?”
Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Bọn họ đối phó ta hay là đối phó với cô gái váy trắng?”
Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Có khác biệt gì sao? Bọn họ đối phó ngươi có nghĩa là bọn họ có cách đối phó cô gái váy trắng!”
Diệp Huyên im lặng.
Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Thật ra, ngươi có thể trốn”.
Trốn!
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng chủ, cười nói: “Trốn thế nào?”
Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Nếu ngươi trốn, ta tin rằng cho dù là bọn họ thì e cũng khó mà tìm được ngươi dễ dàng. Chẳng qua là, ngươi phải từ bỏ toàn bộ người của Bắc Cảnh”.
Từ bỏ toàn bộ người Bắc Cảnh!
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Còn có cách nào khác không?
Huyền Hoàng chủ cười nói: “Người còn sống mới có vô tận khả năng! Diệp công tử kỳ tài ngút trời, nếu sống sót thêm vài chục năm thì ngươi của khi đó sẽ là kẻ vô địch trong đại thế giới Huyền Hoàng này, thậm chí là ở không gian rộng hơn, sao cứ nhất thiết phải liều chết với bọn họ lúc này?”
Diệp Huyên giang tay cười nói: “Thật ra, ta cũng rất muốn bỏ trốn, nhưng, nếu như ta trốn thì ngươi nghĩ bọn họ sẽ bỏ qua cho Bắc Cảnh sao?”
Huyền Hoàng chủ cười nhẹ: “Đều là những người không quan trọng, sao lại quan tâm đến vậy?”
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng chủ: “Bọn họ là bạn bè của ta, là người đi theo ta”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321818/chuong-2320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.