“Trốn ra?”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Ở Ngũ Duy có người muốn hại các người?”
A Việt lạnh giọng nói: “Không phải Ngũ Duy có người muốn hại chúng ta mà là cái tháp vỡ này quá ngu xuẩn! Trời ạ! Nó chắc chắn là thứ ngu xuẩn nhất trong vũ trụ Ngũ Duy!”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, tháp Giới Ngục đột nhiên rung lên như thể đang kháng nghị.
A Việt tức giận nói: “Ngươi an tĩnh chút đi, nếu không ta đánh chết ngươi!”
Tháp Giới Ngục: “…”
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng, năm đó tháp Giới Ngục này đã làm ra chuyện gì mà lại khiến A Việt tức giận như vậy?
A Việt lạnh giọng nói: “Cái tháp này không phải ngu bình thường! Sở dĩ nó ra nông nỗi như bây giờ hoàn toàn là do nó tự gây ra cả. Không làm thì sẽ không chết, mà nó vẫn cứ gây chuyện, thế là cứ chết thôi!”
Diệp Huyên do dự chốc lát sau đó nói: “A Việt cô nương, tháp nhỏ này ở Ngũ Duy được xếp là cấp bậc gì? Không lẽ khi đến Ngũ Duy, nó cũng biến thành phế vật?”
Chợt, tháp Giới Ngục lại rung lên, biểu thị ý kháng nghị mạnh mẽ!
Việt trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Cái này thì ngươi không cần lo lắng. Tháp vỡ này ở Ngũ Duy cũng là thuộc dạng đỉnh cao nhất, ngoại trừ một thanh kiếm và một cuốn kinh thư, thì nó không có đối thủ”.
“Kiếm? Kinh thư?”
Diệp Huyên vội hỏi: “Kiếm gì? Kinh thư gì?”
A Việt nói: “Cuốn kinh thư đó ta chưa từng thấy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321700/chuong-2202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.