Cho tới bây giờ, ánh mắt của mọi người đều nhắm đến thực lực của nàng ấy mà bỏ quên nhan sắc. Thật ra nàng ấy rất xinh đẹp, có thể nói là hiếm thấy trên thế gian này.
Đương nhiên thứ quan trọng nhất là khí chất, nàng ấy ngồi ở đó, không nói một lời, trên người lại toát ra một loại khí chất đặc biệt không thể nói nên lời.
Lúc này cô gái váy trắng đột nhiên cầm lấy một quân cờ rồi hạ xuống bàn cờ. Mà quân cờ của nàng ấy vừa hạ xuống, một quân cờ đen chợt xuất hiện trên bàn cờ.
Đánh cờ!
Bắc Cảnh Vương nhìn cô gái váy trắng, không nói gì cả.
Ở bên cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên và một ông lão kiếm tu.
Hai người này chính là Dạ Vương và lão Lâm.
Hai người đều chăm chú nhìn cô gái váy trắng, trong ánh mắt mang theo vẻ nghiêm nghị.
Trong tháp Giới Ngục.
A Việt và Viêm Già cũng đang nhìn cô gái váy trắng.
A Việt trầm giọng nói: “Nàng ấy đang làm gì vậy?”
Viêm Già nói: “Đánh cờ!”
A Việt hỏi: “Ý ta là ai đang đánh cờ với nàng ấy?”
Viêm Già lắc đầu.
A Việt nhìn cô gái váy trắng đó, trầm giọng nói: “Tứ Duy này có nhân vật như thế này tồn tại... Ngũ Duy...”
Viêm Giả trầm ngâm.
A Việt lại nói: “Ta thấy tất cả mấu chốt có lẽ đều ở chỗ Diệp Huyên, cái tên này không bình thường chút nào”.
Viêm Già nhìn về phía A Việt, A Việt trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321682/chuong-2184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.