Thanh đao phía dưới kia quả thật rất mạnh, nhưng nếu để kiếm của hắn chém vào thanh đao nọ, hắn có lòng tin rằng chỉ cần một chiêu kiếm là đao sẽ gãy đoạn ngay!
Cho tới bây giờ, ngoại trừ tháp Giới Ngục, hắn chưa thấy thứ gì có thể cứng đối cứng lại với kiếm Thiên Tru này của hắn!
Lúc này, Tả Tịnh nói: "Kiếm tu, ngươi giúp ta chém đứt xích sắt đang khóa nó lại kia đi!"
Diệp Huyên nhìn về phía bốn sợi xích sắt kia, hắn do dự một lát rồi nói: "Đao này có phải là của Đao Tông cô không?"
Tả Tịnh gật đầu: "Đúng, là của Đao Tông ta".
Diệp Huyên hỏi: "Vậy tại sao lại khóa nó ở đây?"
Tả Tịnh tức giận nói: "Ai biết đâu? Dù sao ta cũng muốn thả nó ra!"
Diệp Huyên hơi do dự: "Tả cô nương, ta cảm thấy cô cần phải hỏi thử tiền bối của Đao Tông lại đã, bởi vì bọn họ khóa nó ở đây thì chắc chắn phải có nguyên nhân!"
Tả Tịnh trừng mắt, sau đó bảo: "Bọn họ ăn không rững mỡ thì có! Kiếm tu, ngươi giúp ta chặt đứt đám xích kia đi, còn lại mọi chuyện sẽ do nữ hiệp đây gánh chịu!"
Diệp Huyên: "..."
Tả Tịnh lại nói: "Nếu ngươi không muốn thì đưa kiếm kia cho ta mượn dùng một lát đi, bởi vì xích sắt dưới kia có thêm trận pháp nữa nên vũ khí bình thường không thể gây tổn thương cho nó được!"
Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó lại nhìn xuống dưới giếng, một khắc sau, một tia kiếm quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321361/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.