Diệp Huyên không để ý đến người con gái đó, thật sự quá phiền rồi!
Nhưng Tả Tịnh lại cứ một mực đuổi theo hắn: “Kiếm tu, ngươi đền cho ta một thanh đao đi! Ta hết đao dùng rồi”.
Diệp Huyên dừng bước: “Cô muốn giết ta!”
Tả Tịnh nghiêm túc nói: “Bây giờ ta không muốn giết ngươi nữa!”
Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”
Tả Tịnh nghĩ một lúc rồi nói: “Ta không giết nổi ngươi!”
Diệp Huyên nhếch khóe miệng: “Nói như vậy, nếu như có thể giết ta thì cô vẫn sẽ giết ta đúng không?”
Tả Tịnh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không cảm thấy bản thân ngươi rất thiếu đòn sao?”
Diệp Huyên lắc đầu, hắn không để tâm đến người con gái này nữa mà quay lưng rời đi.
Người con gái này quá mạnh mẽ!
Tốc độ của Diệp Huyên rất nhanh, chớp mắt một cái đã biến mất ở cuối chân trời.
Lúc này, phía sau truyền đến giọng nói của người con gái đó: “Ngươi không chạy thoát được đâu! Ta sẽ đến Thần Võ Thành tìm ngươi!”
Diệp Huyên: “...”
...
Cùng với sự đào tẩu của Liên Minh Trật Tự, Yêu tộc và Đường tộc khỏi Vạn Sơn Trường Thành, đại quân Thần Quốc tiến quân thần tốc.
Chuyện đáng nói chính là trên đường đi đại quân Thần Quốc không hề tàn sát, thậm chí không thề cướp bóc. Nhưng mỗi một thành trì và mỗi một thế lực tông môn đều bị thay lại chủ nhân.
Mà lần này, Thần Quốc cũng không chém tận giết tuyệt!
Chỉ cần đầu hàng thì sẽ không bị giết, còn nếu phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321343/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.