A Việt nhìn về phái Diệp Huyên, khẽ gật đầu: “Không tồi! Bây giờ ngươi đã có thể sử dụng đạo tắc Không Gian được rồi”.
Nói xong, nàng ta hơi cong ngón tay rồi chỉ một cái, đạo tắc Không Gian lập tức bay đến trước mặt Diệp Huyên.
Hắn nhìn về phía A Việt: “A Việt cô nương, ta cảm thấy hiện giờ không cần sử dụng đạo tắc Không Gian cũng như nhau thôi!”
Quá tự tin!
Hiện giờ thành tựu trên phương diện không gian này của hắn cũng khá thâm sâu rồi, bởi vậy, hắn vô cùng tự tin về bản thân.
A Việt cười lạnh: “Tự tin âu cũng là chuyện tốt, nhưng nếu quá mức thì sẽ lại trở thành chuyện xấu”.
Diệp Huyên cười nói: “Được, vậy ta sẽ thử nghiệm đạo tắc Không Gian này xem sao!”
Nói xong, hắn mở bàn tay ra, đạo tắc Không Gian cứ thế rơi xuống trong tay hắn.
Diệp Huyên lại nhìn A Việt: “A Việt cô nương, thứ này sử dụng kiểu gì?”
A Việt bảo: “Dẫn động nó đi!”
Diệp Huyên gật đầu, huyền khí phun trào khắp nơi, cố gắng dẫn động số đạo tắc kia, chỉ trong chốc lát, đạo tắc Không Gian đã hóa thành một tia sáng trắng chui vào giữa trán hắn.
Đúng lúc này, A Việt bỗng cất lời: “Cảm nhận đi.”
Diệp Huyên nhanh chóng cảm nhận không gian xung quanh, đột nhiên sắc mặt hắn hơi đổi, bởi vì hắn phát hiện ra rằng không gian xung quanh mình vô cùng rõ ràng, gấp những gì hắn thấy được trước đó ít nhất cũng phải mười lần!
Không chỉ có thể, trong lúc hắn đang cảm nhận không gian, thì những không gian ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321211/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.