Hắn lần theo nó mà đi, một hồi sau đã đến trước một đài tế ở trung tâm tòa thành, nơi Lý thiên sư đang loay hoay làm gì đó.
Biết lão ta đang bày trận nhằm vào mình, Diệp Huyên không khỏi nhíu mày rồi âm thầm quan sát bốn phía, chỉ thấy có lão già áo đen vẫn luôn kè kè lão thiên sư này.
Nhưng dĩ nhiên, hắn không ngu đến mức sẽ tin rằng nơi này chỉ có một cường giả, bèn lặng lẽ rút lui.
Trên đài tế, Lý thiên sư bắt đầu cầm thanh kiếm gỗ đào lên mà khoa tay múa chân. Những hạt cát trong sa bàn trước mặt lão bỗng nhiên rung động.
Lão già áo đen lẳng lặng đứng một bên, trông thì như đang nhắm mắt dưỡng thần nhưng thật ra đã dùng thần thức bao trùm bốn phía.
Lão hy vọng Diệp Huyên sẽ xuất hiện, như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.
Lý thiên sư đâm kiếm gỗ về trước, hô lên: “Hiện!"
Lời này vừa ra, sắc mặt lão trắng bệch như tờ giấy.
Đồng thời, một bóng người hiện lên trong sa bàn, khung cảnh xung quanh cái bóng ấy cũng dần dần trở nên rõ nét.
Lão già áo đen mở mắt nhìn chằm chằm vào sa bàn. Chỉ một chút nữa thôi, vị trí của Diệp Huyên sẽ được thể hiện đầy đủ, mà lão chỉ cần một cái chớp mắt là có thể di chuyển trong vòng mấy chục dặm, hắn có mọc cánh cũng chạy đằng trời!
Hình ảnh Diệp Huyên và cảnh tượng xung quanh hắn càng hiện hình trên sa bàn, ánh mắt lão già áo đen càng trở nên chăm chú, mà ngược lại, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/321064/chuong-1566.html