Nói xong, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Truyền thừa của Cổ Ma tộc, mạnh nhất chính là Nhục Thân Chi Đạo kia, mà tu luyện thân thể cũng không phải một chuyện đơn giản, ngươi phải chuẩn bị tâm lý!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết”.
Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn cô gái váy đỏ: “Tha cho ả một con đường sống”.
Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ cố gắng!”
Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Đi đi!”
Diệp Huyên cúi người với người đàn ông: “Cảm ơn”.
Nói xong, hắn nhìn Đế Khuyển ở phía xa: “Đế Khuyển huynh, chúng ta đi thôi!”
Đế Khuyển ở phía xa di chuyển, lùi về bên cạnh Diệp Huyên, mà cô gái váy đỏ kia vẫn không định bỏ qua, còn muốn ra tay, lúc này, người đàn ông trung niên chợt cất lời: “Tố Hồng!”
Cô gái váy đỏ dừng lại, ả ta xoay người nhìn người đàn ông trung niên, ông ta nhẹ giọng nói: “Lỗi lầm lúc trước đều là do ta, không phải nàng muốn giết ta sao, tới đi!”
Cô gái váy đỏ bay thẳng tới trước mặt người đàn ông trung niên, ả ta đánh một chưởng lên đầu ông ta, nhưng lúc còn cách đầu ông ta mấy tấc thì dừng lại.
Ả ta nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, ông ta cũng nhìn cô gái, cười khẽ: “Nếu hắn không xuất hiện thì thật tốt biết mấy!”
Cô gái váy đỏ nhìn người đàn ông trung niên: “Là ngươi hại chết chàng!”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Ta không hề hối hận!”
Sắc mặt cô gái váy đỏ dần trở nên dữ tợn.
Còn người đàn ông thì vẫn cười: “Nếu được lựa chọn một lần nữa, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320802/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.