Lý Trường Phong nói: "Người này cũng không đơn giản, hơn nữa ta cảm thấy nếu chúng ta đều nghe lời Mục Tu Nhiên, giết người cướp bảo, e là sẽ xảy ra tai họa".
Nói xong, ông ta nhìn Thanh Nông đạo nhân: "Như Tiên cô nương nói, Thánh chủ e là không cam lòng bị nhốt ở Thánh Địa như vậy đâu".
Thanh Nông đạo nhân lắc đầu: "Nếu hắn chịu bị nhốt, có lẽ sẽ giữ được một mạng, nếu không cam lòng, lão phu cũng đã cố hết sức rồi".
Lý Trường Phong gật gật đầu: "Đi thôi!"
Nói xong, hai người rời đi.
...
Trong dãy núi, Diệp Huyên vẫn đang yên lặng tu luyện bí thuật ở chỗ cũ.
Bây giờ hắn đã có thể miễn cưỡng sử dụng được "Thần Hành". Không thể không nói, dưới sự gia trì của bí thuật này, tốc độ của hắn đã nâng lên đến mức khủng bố, bởi vì chính hắn đã sắp không khống chế được nữa rồi!
Quá nhanh!
Mà sau khi vận dụng bí thuật này lên phi kiếm, tốc độ phi kiếm đã tốc độ ít nhất mấy lần!
Nhưng kiếm khí của hắn lại không chịu đựng nổi tốc độ như này, chỉ có kiếm Trấn Hồn mới có thể chịu được!
Ngoài ra, còn một vấn đề nghiêm trọng nữa, đó là nếu hắn vận dụng bí thuật vào phi kiếm thì cùng lắm chỉ có thể triển khai một lần, bởi vì thuật này tiêu hao quá nhiều sức lực, không chỉ bòn rút thần hồn hắn, mà còn bào mòn cả cơ thể hắn nữa. Bởi vì quá nhanh, nhanh đến mức hắn phải mặc trang phục Chư Thần vào mới được, nếu không thân thể sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320600/chuong-1090.html