Giản Tự Tại đáp: “Nhỏ máu”.
Diệp Huyên hơi nghi ngờ: “Chỉ đơn giản thế ư?”
“Ừm”.
“Chắc chứ?”
“Chắc chắn!”
“Không lừa ta?”
“Không có!”
Diệp Huyên: “…”
Do dự!
Diệp Huyên cũng không nhỏ máu ngay, vì Giản Tự Tại này thật sự hơi không đáng tin, tiếc là đại thần tầng hai không đáp lời.
Diệp Huyên do dự một lúc lâu, cuối cùng, hắn vẫn nhỏ một giọt máu tươi lên trên ấn Xã Tắc.
Ấn Xã Tắc lập tức phát ra ánh sáng lấp lánh, một giây sau, ánh sáng đó bay thẳng vào giữa lông mày Diệp Huyên.
Ầm!
Một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện từ trong người Diệp Huyên, cùng lúc đó, một bóng người hư ảo xuất hiện trước mặt hắn, bóng ngươi này nhanh chóng ngưng tụ, là một người đàn ông trung niên mặc long bào, đầu đội long quan.
Thần Hoàng!
Thần Hoàng nhìn Diệp Huyên, tiếng nói như chuông đồng: “Xã tắc là gì?”
Đầu Diệp Huyên chấn động, một lát sau, hắn lắc đầu: “Không biết!”
Thần Hoàng lại hỏi: “Thiên địa bá tánh là gì?’
Diệp Huyên suy nghĩ một lát, lại lắc đầu: “Không biết!”
Thần Hoàng tiếp tục hỏi: “Chúng sinh là gì?”
Diệp Huyên vẫn lắc đầu: “Không biết!”
Thần Hoàng im lặng một hồi rồi nói: “Ngươi thế này… Ta rất khó xử… Ít nhất ngươi cũng phải biết một chút chứ!”
Diệp Huyên: “…”
Nghe mấy lời này của Thần Hoàng, Diệp Huyên không khỏi cười khổ: “Biết là biết, không biết là không biết, làm sao ta nói dối cho được?"
"Cũng phải”, Thần Hoàng gật gù, nhìn hắn cười nói: “Thật ra ngươi cũng không phải người phù hợp để thừa kế truyền thừa của ta”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320380/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.