Giờ khắc này, lòng Diệp Huyên đau như bị kim đâm!
Mục tiêu cả đời này của hắn chính là hi vọng có thể bảo vệ muội muội thật tốt, để muội muội sống vui vẻ, cho cô bé một cuộc sống không sầu lo!
Nhưng mà muội muội hắn lại cứ phải chịu loại đau khổ hết lần này đến lần khác.
Hận!
Hắn giờ phút này, hận nhà họ Độc Cô, càng hận bản thân bất tài.
Giết!
Hắn giờ phút này, muốn giết người, muốn giết tất cả mọi người xung quanh, muốn giết tất cả người nhà họ Độc Cô.
Nhưng vẻ mặt hắn lại vô cùng bình tĩnh, không chút gợn sóng.
Bởi vì hắn biết, hắn càng tỏ ra quan tâm Liên Nhi, thì cô bé càng gặp nguy hiểm.
Độc Cô Huyên ở bên cạnh Diệp Huyên khi trông thấy Tiểu Liên Nhi cũng ngây người ra, sau một khắc, sắc mặt của bà ấy trở nên lạnh lẽo, sát ý nồng động tụ lại trong đáy mắt.
Mà người đàn ông trung niên bên cạnh Diệp Linh chính là gia chủ nhà họ Độc Cô - Độc Cô Liên!
Độc Cô Liên liếc nhìn Diệp Huyên, cười nói: "Dựa theo bối phận, ngươi phải gọi ta một tiếng cửu cửu".
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Lúc ta ở Bắc Vực cũng từng nghe nói đến nhà họ Độc Cô, nhà họ Độc Cô dù gì cũng là một trong ba thế gia lớn ở Thiên Vực, sao nào, muốn dùng một bé gái làm con tin để ép người, không thấy mất mặt?"
Nghe thấy lời Diệp Huyên, Độc Cô Liên cười khẽ: "Ép người? Cháu trai à, ta phải thừa nhận, thiên phú của ngươi quả không tệ, không hổ mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320348/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.