Ngoài cổng thành, con cự long kia nhìn chằm chằm người áo đen trước mắt, trong mắt nó tràn đầy sự kiêng dè.
Nói không cảm nhận được người áo đen mạnh đến mức nào, nhưng nó có thể cảm nhận được thanh kiếm này đáng sợ bao nhiêu. Nó biết rõ với thân thể của mình bây giờ, hoàn toàn không thể đỡ được chiêu kiếm này.
Nhưng long tộc kiêu ngạo mãi mãi không bao giờ cúi đầu với kẻ thù.
Cự long gào lên một trận với người áo đen, ánh mắt quyết liệt, rõ ràng là đã chuẩn bị liều mạng. Nhưng đúng lúc này, người áo đen đột nhiên dừng lại, đồng thời thu hồi thanh kiếm của mình.
Cự long sửng sốt.
Người áo đen nhẹ giọng nói: “Nói chuyện một lát nhé?”
Cự long nhìn người áo đen: “Nhân loại, ngươi muốn làm gì!”
Người áo đen nói: “Cũng không có gì, lão phu có một đệ tử, cần chút máu rồng, các hạ có thể cho một chút không? Ân tình này, lão phu sẽ nhớ kỹ”.
Máu rồng!
Cự long ngây người, sau đó nặng nề hỏi: “Là thiếu niên kia à?”
Người áo đen gật đầu. Cự long trầm giọng nói: “Hắn đã có sư tôn mạnh như ngươi, vì sao còn muốn nhận được truyền thừa của chủ nhân ta?”
Người áo đen nói: “Võ đạo kiếm đạo vốn dĩ là cùng một cội nguồn, hai thứ không có mâu thuẫn với nhau”.
Cự long im lặng một lát, một giọt máu to bằng nắm đấm bay đến trước mặt người áo đen.
Người áo đen nhận lấy giọt máu: “Cảm ơn”.
Nói xong, người áo đen xoay người muốn rời đi, mà lúc này, dường như hắn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320322/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.