Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên không dám khinh thường, lập tức tung người, rút kiếm chém một nhát. Rút Kiếm Định Sinh Tử!
Chẳng những thế, hắn còn thêm vào hai loại kiếm ý của mình!
Có thế nói đây là chiêu kiếm mạnh nhất của hắn từ trước đến giờ!
Một chiêu kiếm chém ra, không gian lập tức bị chém nứt!
Ầm! Kiếm cương của Diệp Huyên chém lên trên cái đuôi rồng kia, người hắn bay thẳng ra xa trăm trượng, mặt đất không ngừng chấn động, sau đó xuất hiện một cái hố sâu, Diệp Huyên nằm trong hố sâu đó!
Mà chiêu kiếm đó của Diệp Huyên chỉ để lại một vết kiếm cạn trên đuôi rồng, rất cạn, gần như không thể nhìn thấy!
Cự long trước cổng thành nhìn xuống Diệp Huyên trong hố sâu, trong mắt là vẻ khinh thường.
Diệp Huyên đứng lên, lúc này cả người hắn đều đang run rẩy, run rẩy dữ dội, cả tay phải của hắn đã không còn cảm giác.
Đánh không lại!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên cự long phía xa, cự long này cũng không ra tay nữa, mà cứ lẳng lặng nhìn hắn như thế.
Xem thường!
Đối phương là đang xem thường một cách lộ liễu!
Còn Thần Hoàng kia đang đứng trên tường thành, ông ta nhìn Diệp Huyên, như đang chờ đợi câu trả lời của hắn.
Diệp Huyên im lặng một lát, đang muốn cất lời, đúng lúc này, Giản Tự Tại đột nhiên nói: “Ngươi cảm thấy ngươi đánh không lại nó à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đánh không lại!”
Giản Tự Tại hỏi: “Ngươi có biết vì sao kiếm kỹ của người phụ nữ kia lại trở nên bình thường trong tay ngươi không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320318/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.