Khi nhìn thấy chiếc chuỳ sắt này, Diệp Huyên lập tức sửng sốt, bởi vì nó là bậc Thánh!
Thật sự là bậc Thánh!
Vẻ mặt của Diệp Huyên trở nên nghiêm túc, ông lão này là ai? Ông lão cười khẩy: “Ngươi có bậc Thánh không?”
Diệp Huyên trầm giọng bảo: “Lão già, không phải ta khoác lác đâu. Nếu ta lấy ra một món chắc chắn sẽ khiến ông sợ chết khiếp!”
Ông lão cười nhạo: “Làm ta sợ chết khiếp? Ngươi ăn nói hùng hồn thật đấy! Đời này có bảo vật gì mà lão phu chưa từng gặp?”
Diệp Huyên nói: “Lão già, nếu vậy thì chúng ta cược đi. Nếu món đồ mà ta lấy ra khiến ông kinh ngạc, ông phải chế tạo một chiếc vỏ kiếm cho ta. Nếu không thì ta sẽ rời đi, không làm phiền ông nữa, thế nào?”
Ông lão lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Nói đi nói lại vẫn là vì vỏ kiếm à? Cái tên nhà ngươi không chỉ mặt dày mà còn nhiều mưu mô. Loại kiếm tu như ngươi đúng là nghìn năm khó gặp được một lần!” ! Diệp Huyên mặt không chút cảm xúc: “Cứ trả lời có cược hay không đi!”
Ông lão cười lạnh lùng: “Cược, đương nhiên phải cược. Lão phu cũng muốn xem thử ngươi có bảo vật gì có thể làm lão phu kinh ngạc! Có điều phải nói trước, nếu không làm lão phu kinh ngạc thì ngươi phải rời đi, không bao giờ trở lại nữa!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ông cũng phải nhớ rằng nếu ta làm ông kinh ngạc, ông phải chế tạo một chiếc vỏ kiếm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320265/chuong-759.html