Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.
Hai người Tiêu Tiềm đứng đó, sắc mặt có hơi khó coi.
Lúc này, Bạch Linh nặng nề nói: “Người này khó đối phó, chúng ta vẫn nên đợi Nam Sơn bế quan xong đã!”
Tiêu Tiềm im lặng một lát, sau đó gật đầu. Nhưng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện cách đó không xa, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hai người Tiêu Tiềm thay đổi.
Diệp Huyên nhếch miệng cười, đang định ra tay, mà lúc này, Nguyên sư vừa biến mất trước đó lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyên một lần nữa.
Nguyên sư lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Muốn giết người thế sao?”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Sao ông không hỏi là ai gây chuyện với ai trước?”
Nguyên sư nói: “Ngươi chặt đứt một tay của hắn, còn chưa đủ à?”
Diệp Huyên cười đáp: “Sao có thể đủ được? Nói thật, ta đánh không lại ông, dù thế ông có thể bảo vệ được hắn nhất thời, nhưng có thể bảo vệ được hắn cả đời không?” ! Nói đến đây, vẻ mặt của hắn trở nên dữ tợn, cầm kiếm chỉ vào Tiêu Tiềm ở cách đó không xa: “Không cho ta hai trăm nghìn Tử Nguyên Tinh, cái mạng này của hắn, có thần xuống cũng không giữ được!”
Nguyên sư híp mắt lại: “Người trẻ tuổi làm việc không biết tiến lùi, kết cục đều sẽ cực kỳ thê thảm, có biết không?”
Diệp Huyên nhếch miệng cười, hắn chỉ kiếm vào Tiêu Tiềm cách đó không xa: “Ta để lại một câu ở đây, sáng ngày mai nếu không có hai trăm nghìn Tử Nguyên Tinh, đầu của ngươi chắc chắn sẽ rơi xuống, lão tử nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320233/chuong-722.html