Phá Không Cảnh!
Diệp Huyên cau mày, người này do học viện Đạo Nhất phái đến à?
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là Diệp Huyên!”
Nghe vậy, Diệp Huyên càng nhíu chặt mày hơn: “Ông không phải người của học viện Đạo Nhất!” Người đàn ông trung niên bước chậm về phía hắn: “Chúng ta vẫn luôn tìm ngươi, tìm rất vất vả”.
Diệp Huyên nặng nề nói: “Các người là ai!”
Người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói: “Ngươi không cần biết điều này, đưa cái tháp kia ra đây! Ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Tháp Giới Ngục!
Diệp Huyên rùng mình: “Ông đến vì cái tháp kia!”
Người đàn ông trung niên dừng bước lại, cười nói: “Tháp này chính là báu vật, nhưng ở trong người ngươi chính là tai họa với ngươi, ta là đang giúp ngươi, ngươi hiểu không?”
Diệp Huyên nặng nề nói: “Đưa cho ông, ông sẽ bỏ qua cho ta sao?”
Người đàn ông gật đầu: “Đương nhiên, cái ta cần là tháp, chứ không phải mạng của ngươi”. ! Diệp Huyên suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Nơi này là học viện Đạo Nhất, các người không sợ trêu vào học viện Đạo Nhất à?”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Nơi này chỉ nằm bên ngoài học viện Đạo Nhất, hơn nữa, ngươi nhìn xung quanh đi”.
Diệp Huyên quay đầu nhìn xung quanh, lúc này hắn phát hiện, phạm vi mấy chục trượng xung quanh hắn và người đàn ông trung niên đã trở nên mờ ảo, tựa như có gì đó chặn lại vậy.
Người đàn ông trung niên nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Còn muốn phản kháng à?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không phản kháng”.
Ông ta cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320207/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.