Vào buổi trưa, Diệp Huyên bỗng nhiên bật cười.
Hắn cười rất vui vẻ!
Khi nụ cười của Diệp Huyên xuất hiện, một luồng kiếm ý chợt bay ra từ trong cơ thể hắn, sau đó trôi dạt ra bốn phía chân trời.
Chẳng mấy chốc, luồng kiếm ý này đã biến mất giữa trời đất.
Và lúc này, một thanh kiếm thình lình bay ra từ trong cơ thể Diệp Huyên. Nó vừa định phóng thẳng lên trời thì bị tay phải Diệp Huyên nhẹ nhàng đè lại, chuôi kiếm lập tức rơi ngay trước mặt hắn. Kiếm tâm thông minh!
Giờ phút này, hắn đã thật sự hiểu thế nào là kiếm tâm thông minh.
Nói trắng ra là phải hiểu rõ chính mình!
Một người có ưu điểm thì sẽ có khuyết điểm, có mặt tốt cũng có mặt xấu, có mặt trong sáng cũng có mặt ác độc!
Mà một người thường sẽ trốn tránh nội tâm của mình, cũng có nghĩa là trốn tránh mặt ác của mình.
Bất kể là mặt nào thì cũng là Diệp Huyên hắn!
Đây chính là kiếm tâm thông minh!
Kiếm Tiên! ! Lúc này hắn không còn là bán bộ Kiếm Tiên nữa, mà là một Kiếm Tiên hàng thật giá thật.
Nhưng Diệp Huyên lại có một loại cảm giác, đó là Kiếm đạo của hắn bây giờ mới bắt đầu!
Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu cười, hắn quay lưng định đi thì có hai người phụ nữ chậm rãi bước tới cách đó không xa.
Đó là Việt Kỳ và Cố Tiểu Nhàn.
Diệp Huyên thi lễ với hai người, Việt Kỳ quan sát hắn: “Thành công rồi à?”
Diệp Huyên mỉm cười gật đầu.
Nghe vậy, khoé miệng Việt Kỳ cong lên: “Giỏi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320180/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.