*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thác Bạt Ngạn nổi giận đá Diệp Huyên một cước, Diệp Huyên cười ha ha, sau khi quấy rầy một hồi, cuối cùng hắn vẫn lấy được mấy bình bạch ngọc.
Sau khi lấy được thứ mình muốn, Diệp Huyên cũng không ở lại thêm, rời khỏi Ninh Quốc.
Có lẽ Liên Minh Hộ Giới đã biết chuyện hắn trở lại Thanh Châu rồi. Bây giờ nếu ở lại Ninh Quốc sẽ gây ra bất lợi với Ninh Quốc.
Diệp Huyên đi rồi, Kỷ An Chi xuất hiện ở trong điện.
Nhìn thấy Kỷ An Chi, Thác Bạt Ngạn như nhớ đến cái gì, sắc mặt lập tức đỏ lên. Kỷ An Chi quan sát Thác Bạt Ngạn, hơi ngạc nhiên: “Ngự Pháp Cảnh?”
Thác Bạt Ngạn gật đầu!
Kỷ An Chi hơi khó tin: “Hôm qua vẫn là Vạn Pháp Cảnh, sao hôm nay lại là Ngự Pháp Cảnh rồi?”
Thác Bạt Ngạn đang muốn nói chuyện, Kỷ An Chi đột nhiên nói: “Là vì tối qua các ngươi song tu à?”
Nghe vậy, mặt Thác Bạt Ngạn lập tức đỏ như lửa, nàng ta vừa xấu hổ vừa tức giận liếc Kỷ An Chi.
Kỷ An Chi nhẹ giọng nói: “Ầm ĩ quá! Đánh thức ta!”
Thác Bạt Ngạn: “…”
Kỷ An Chi lại hỏi: “Thật sự là vì song tu à?”
Thác Bạt Ngạn chần chừ một lát, sau đó gật đầu.
Đúng là vì song tu!
Tối qua, sau khi song tu, nàng ta đã phát hiện mình mạnh lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320124/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.