Kể từ khi nàng ta ăn miếng thứ nhất, Diệp Huyên biết sẽ có miếng thứ hai.
Đúng như dự đoán, sau khi hắn nấu xong lần thứ hai, cô gái lại nếm thêm vài miếng nữa.
Có câu nhận được lợi ích của người ta nên phải nể mặt người ta, từ sau khi cô gái mở miệng ăn, nàng ta cũng không đuổi Diệp Huyên đi nữa.
Còn Diệp Huyên thì ngày nào cũng nấu những món khác nhau, hơn nữa đều là món ăn gia đình, mặc dù không sang trọng như tiệm cơm nhưng lại rất hợp ăn với cơm.
Cứ vậy lại vài ngày nữa trôi qua.
Thời hạn Chiến Thiết đưa ra ngày càng đến gần, nhưng trong khoảng thời gian này, Diệp Huyên cũng không đề cập đến chuyện trận pháp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến thời hạn Chiến Thiết đưa ra.
Vào buổi trưa, sau khi cô gái ăn xong, Diệp Huyên đang định rời đi thì lúc này, cô gái bỗng lên tiếng: “Ngày mai ta phải ra ngoài, không biết khi nào về, đừng đến nữa!”
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó gật đầu cười đáp: “Vâng!”
Nói xong, hắn thu dọn đồ đạc rồi định đi.
Lúc này, cô gái đột nhiên hỏi: “Tại sao ngươi không nhắc tới chuyện trận pháp?”
Diệp Huyên dừng bước, hắn cười gượng: “Từ tận đáy lòng, đương nhiên con hi vọng sư thúc có thể giúp con một tay, con cũng không bất mãn với sư thúc, nhiều ngày qua lấy lòng sư thúc cũng vì chuyện trận pháp, nhưng con cũng không ép buộc. Chỉ cần con có cố gắng, về việc thành công hay không cũng không quan trọng nữa, trong lòng không tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320092/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.