Vạn Pháp Cảnh!
Hơn nữa còn là một vị Kiếm Chủ!
Lúc này, Diệp Huyên cầm kiếm xông về phía trước, sau đó chém xuống một kiếm.
Xoẹt!
Tia kiếm quang kia lập tức bị chém đứt!
Ông lão thoáng sửng sốt, sau đó ngạc nhiên nói: “Kiếm Chủ? Không ngờ ngươi lại là Kiếm Chủ?”
Diệp Huyên cất kiếm đi, nhẹ giọng nói: “Thật trăm phần trăm!”
Nghe vậy, sắc mặt ông lão lập tức hơi khó coi.
Kiếm Chủ!
Kiếm Chủ trẻ tuổi như thế, dù là ở Thương Kiếm Tông cũng xem như đệ tử cấp bậc hàng đầu.
Thật sự là một thiên tài!
Ông lão im lặng một lúc, sau đó nói: “Ngươi đợi một lát!”
Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.
Diệp Huyên đứng yên tại chỗ, cất kiếm đi, nhắm mắt dưỡng thần.
Khoa trương?
Đương nhiên là hắn cố ý khoa trương, vì nếu theo tình huống bình thường, hắn phải trở thành đệ tử ngoại môn trước, sau đó là đệ tử nội môn, cuối cùng mới là đệ tử chân truyền, mà chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể tiếp xúc với những thứ quan trọng của Thương Kiếm Tông.
Như thế thật sự là quá chậm, hắn không có nhiều thời gian như vậy!
Hắn nhất định phải khoe khoang một chút, để lãnh đạo cấp cao của Thương Kiếm Tông chú ý tới.
Một lát sau, ông lão và một người đàn ông trung niên đi tới trước mặt hắn, người đàn ông trung niên quan sát Diệp Huyên một lúc: “Ngươi tên gì?”
Diệp Huyên đáp: “An Diệp!”
Người đàn ông trung niên gật nhẹ đầu: “Đến từ đâu?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Một tán tu!”
Người đàn ông trung niên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320061/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.