Hai ngày sau, thuyền bay đã đi tới trên một quần đảo.
Lúc này một giọng nói vang lên trên thuyền bay: “Trước mặt chính là đảo Thiên Vân, đảo này thường xuyên có lính đánh thuê, hải tặc xuất hiện, mong các vị hãy cẩn thận”.
Đúng lúc này, Diệp Huyên đi ra khỏi thuyền bay, vào giữa trưa ngày nào hắn cũng ra ngoài phơi nắng mặt trời. Hiện giờ hắn không xuất hiện với gương mặt thật mà là mặc một chiếc áo choàng xám rộng thùng thình, toàn thân được chiếc áo choàng xám này bao phủ.
Chuyện Liên Minh Hộ Giới truy nã hắn đã không còn là bí mật ở Thanh Thương giới nữa rồi, cho dù hắn không sợ phiền phức nhưng bây giờ cũng không muốn gây thêm chuyện.
Khiêm tốn một chút thì tốt hơn!
Lúc này một người đàn ông và một cô gái đi tới bên cạnh Diệp Huyên, người đàn ông đó mặc một bộ áo trắng, tay cầm một chiếc quạt ngọc màu trắng xanh, còn cô gái thì mặc một bộ váy dài màu ngọc biếc, gương mặt thanh tú, điềm tĩnh thanh nhã.
Người đàn ông kia nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Chắc hẳn huynh đài cũng trốn từ Thanh Châu phải không?”
“Trốn?”
Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông kia, không hiểu hỏi.
Người đàn ông kia lắc đầu: “Hiện giờ Thanh Châu đã hoàn toàn sa lầy rồi, những gia tộc và những người có thực lực đều đang nghĩ trăm phương ngàn kế trốn thoát khỏi Thanh Châu, tiến về Trung Thổ Thần Châu. Dù sao hiện giờ ở khắp Thanh Thương giới, cũng chỉ có Trung Thổ Thần Châu là yên ổn”.
Diệp Huyên gật đầu, hiểu ra vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320043/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.