Chơi trò tâm lý!
Diệp Huyên nắm chặt kiếm trong tay, kiếm đang run rẩy, mà lúc này, người bí ẩn cách đó không xa chợt nói: “Kiếm đạo của cậu lúc còn trẻ đã có thể đạt tới trình độ đó quả thật không đơn giản, tiếc là đối với ta, cậu bây giờ thực sự quá yếu, không chịu nổi một đòn, vậy nên cậu đừng lãng phí sức lực”.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Tiền bối không sợ nhà họ Diệp ta sao?”
Người bí ẩn cười bảo: “Có lẽ sau lưng cậu có một siêu thế lực, nhưng vậy thì sao? Cho dù ra ngoài gặp rắc rối cũng tốt hơn chết ở đây, cậu thấy đúng không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Coi như ta chịu thua!”
Người bí ẩn nói: “Ta của quá khứ cũng không phải người có tội ác tày trời, nhưng tiếc thay hơn một nghìn năm giam cầm, với ta thì người tốt với kẻ xấu, hoặc ranh giới cuối cùng gì đó đều không có ý nghĩa. Tự do, ta chỉ cần tự do”.
Dứt lời, Diệp Huyên lập tức cảm thấy một sức mạnh bí ẩn đang kéo hắn tới gần người bí ẩn.
Không thể chống cự!
Dù hắn sử dụng hai loại kiếm ý cũng không làm được gì!
Chênh lệch quá lớn!
Sợ là đại thần tầng hai cũng không chống lại được sức mạnh của người trước mắt, nếu không thì nó đã lấy đạo tắc đi chứ không phải yêu cầu hắn tới.
Vấn đề là bản thân đại thần tầng hai không đánh lại, chẳng lẽ gọi hắn tới là đánh thắng được ư?
Gọi hắn tới cũng là tìm cái chết thôi!
Không biết đại thần tầng hai nghĩ cái quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320033/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.