Thắng rồi?
Mọi người sửng sốt.
Ai cũng nhìn về phía Tông chủ của Ma Tông, Tông chủ Ma Tông này là cao thủ Ngự Pháp Cảnh chân chính đó!
Cao thủ cấp bậc như thế lại thua trong tay Diệp Huyên sao?
Mọi người đều đang đợi Tông chủ Ma Tông trả lời.
Khô Minh Hư nhìn chằm chằm Diệp Huyên, truyền âm bằng huyền khí: “Ta chưa từng gặp ai mặt dày như cậu đâu”.
Diệp Huyên nói với giọng điệu nặng nề: “Tiền bối, làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết. Bây giờ ông có thể dẫn theo người của Ma Tông rút lui. Nhớ kỹ, không được nói thẳng là rời khỏi Thanh Châu, chỉ có thể nói là rút lui trước, chọn ngày tái chiến”.
Khô Minh Hư lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, xoay người muốn đi, mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói thêm: “Tiền bối, diễn kịch phải diễn cho tròn vai!”
Khóe miệng Khô Minh Hư giật giật, ông ta cố nén lửa giận trong lòng, xoay người, nhẹ giọng nói: “Tiểu hữu kỳ tài ngút trời, lão phu khâm phục, hôm nay đã không còn sớm nữa, chúng ta ngày khác tái chiến”.
Nói xong, người ông ta rung lên, xuất hiện trên thuyền bay, ông ta nhìn Diệp Huyên bên dưới, sau đó nói: “Chúng ta đi!”
Đi?
Mọi người xung quanh sửng sốt, muốn đi rồi ư?
Thật sự bị Diệp Huyên đánh bại à?
Khi nhìn thấy Ma Tông và Quỷ Tông bắt đầu rút lui, mọi người cảm thấy đầu óc trống rỗng!
Đi thật rồi!
Ma Tông và Quỷ Tông bắt đầu rút lui với tốc độ cực nhanh dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người. Những tu sĩ đến từ Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/320018/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.