“Tông chủ, còn rất nhiều đệ tử đang ở trong thành...”, người áo đen đột nhiên nói.
Huyết Việt gằn giọng: “Không kịp lo! Có thể đi bao nhiêu thì đi bấy nhiêu!”
Nói xong, người y chấn động rồi biến mất ở cách đó không xa.
Giờ phút này, y thật sự hoảng sợ.
Nên biết rằng những người đi giết Diệp Huyên lúc trước gồm có hai Ngự Pháp Cảnh chân chính, hơn mười Vạn Pháp Cảnh và mấy trăm cao thủ khác!
Mà giờ đây những người đó đều mất tích, nhưng Diệp Huyên vẫn còn sống...
Điều quan trọng nhất là Diệp Huyên có thể giết cao thủ Ngự Pháp Cảnh... Nói cách khác, bây giờ Diệp Huyên có năng lực giết y!
Trốn!
Huyết Việt chạy trốn rất nhanh, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn biến mất ở cuối chân trời, nhưng các đệ tử của Huyết Tông lại không nhanh như y, họ vừa ra tới cửa thành, một tia kiếm quang đã rơi xuống trước mặt họ, người tới chính là Diệp Huyên.
Nhìn Diệp Huyên, mười mấy tên đệ tử Huyết Tông đều tỏ ra kiêng dè. Có lẽ các cao thủ Trung Thổ Thần Châu khác không quá hiểu về Diệp Huyên, nhưng đệ tử Huyết Tông thì không xa lạ gì với hắn, vì trước kia Diệp Huyên đã từng treo đầu của hơn ba mươi đệ tử ưu tú Huyết Tông ở ngoài thành Đế Đô Khương Quốc.
Lúc này một trưởng lão của Huyết Tông bước ra, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Các hạ, bây giờ chúng ta bằng lòng rời đi, không bao giờ bước vào Thanh Châu nữa. Ta...”
Một thanh kiếm đột nhiên bay ra khỏi hộp đựng kiếm sau lưng Diệp Huyên, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319983/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.