Trên không trung, vẻ mặt của đám người Hợp Hoan lão nhân đều cực kỳ nghiêm túc.
Vạn Pháp Cảnh!
Mặc dù Giang Dạ bị thương nhưng cũng là Vạn Pháp Cảnh! Nhưng ông ta cứ thế đã bị Diệp Huyên giết!
Đó là một phát giết chết!
Mà Diệp Huyên mới Thần Hợp Cảnh!
Giờ phút này, mọi người không dám coi thường Diệp Huyên chút nào nữa.
Lúc này vẫn còn coi thường thì thật ngu xuẩn.
Giữa sân, vẻ mặt Liên Vạn Lý vẫn bình tĩnh, nàng ta chỉ nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyên.
Kiếm bậc Thiên!
Loại bảo vật này rất hiếm có ở Đế Quốc Đại Vân nàng ta.
Như nghĩ tới gì đó, khoé miệng nàng ta hơi cong lên, không biết đang có ý đồ gì.
Mà lúc này, đám người Hợp Hoan lão nhân cũng chú ý đến thanh kiếm trong tay Diệp Huyên. Khi nhìn thấy thanh kiếm này, vẻ mặt họ lập tức trở nên nghiêm túc.
Kiếm bậc Thiên!
Cho dù ở Trung Thổ Thần Châu, loại bảo vật này cũng vô cùng, vô cùng hiếm thấy!
Khi một kiếm tu có được loại bảo vật này, đặc biệt còn là một thanh kiếm bậc Thiên thì hoàn toàn như hổ thêm cánh!
Hợp Hoan lão nhân liếc nhìn Diệp Huyên, sau đó nhìn sang Liên Vạn Lý: “Liên cô nương, người này rất mạnh, chúng ta cần phải bắt tay nhau mới có thể giết chết hắn trong một chiêu, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, cô thấy sao?”
Liên Vạn Lý nghiêm túc gật đầu: “Được, ta ủng hộ các ông!”
Hợp Hoan lão nhân cười bảo: “Vậy thì tốt quá”.
Nói xong, ông ta nhìn về phía Khô Tiếu Thiên ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319940/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.